(ღ˘⌣˘ღ) Tiểu thuyết “Bí ẩn của chúng ta” (Tập 37) (๑˃ᴗ˂)ﻭ
(>‿◠)✌ Tiểu thuyết “Bí ẩn của chúng ta” (Tập 37) (-'๏_๏'-)

(Câu chuyện về những người trẻ tuổi ở một thế giới giả tưởng, họ đều có hai cuộc sống, một bình thường và một nổi loạn. Không một ai biết đến cuộc sống nổi loạn còn lại của họ. Họ luôn tự hỏi và muốn làm những thứ thật đặc biệt nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Cho đến khi định mệnh đưa họ đến với nhau… Một cách tình cờ hoặc do có một bàn tay nào đó sắp xếp?!!? Mời các bạn theo dõi tại trang web pulobear.vn vào mỗi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần)

🌟🌟🍍🍇🍋🍉Follow Fanpage Pulo Bear - Gấu Pulo Bear để theo dõi các bài comics hài hước và xu hướng nhé! Link tại icon Facebook dưới đây(ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧🌟🌟🍍🍇🍋🍉

CHƯƠNG XXXVII: CÔ GÁI HOA TIÊU

Đó không phải là một nơi nào trên thế giới này.
Cũng không phải là một hành tinh nào trong vũ trụ này.
Đơn giản đó là một thế giới mà tôi đã tưởng tượng ra.
Những nhân vật được tôi nhào nặn và giờ đây tôi dành nó lại cho bạn…
Hãy nhắm mắt lại và đi vào giấc mơ đó. Mọi sự trùng hợp và kì lạ chỉ là những diễn biến ngẫu nhiên của trí tưởng tượng mà thôi!...

Hoa Tiêu!

Nhóm chúng tôi đã gặp cô gái có cái tên dễ nhớ và cái tên cũng là những gì có thể giải thích cho sự xuất hiện của cô bé. Người dẫn đường. Phải. Hoa Tiêu tự nhiên với dáng đứng chứng tỏ cho chúng tôi rằng cô đã đợi ở ngoài cánh rừng Âm Dương khá lâu. Cô hoạt bát giới thiệu về bản thân, tôi không quan tâm lắm về thông tin số đo ba vòng, sở thích các loại, mẫu bạn trai hay kỉ niệm vui, kỉ niệm buồn cho lắm mà chỉ biết tóm lại: cô nàng tự nhận mình là đệ tử của một trong các thành viên FRob, nhiệm vụ của cô là dẫn đường cho chúng tôi đến thử thách kế tiếp. Vậy thôi.

Q nghiêng đầu nói nhỏ với tôi, đại loại nó cũng giống tôi khi cảm nhận rồi sẽ có vài chuyện vui vui với cô nhỏ này đây. Tôi biết Q đang ám chỉ việc con bé ăn mặc “khá” mát mẻ. Ngoài chiếc váy ngắn ngủn mỏng tang để lộ chiếc quần bó bên trong thì chiếc áo sát cánh phía trên có cái cổ rất dễ thương, hợp với khuôn ngực không lớn không bé của cô. Mái tóc con bé lạ lùng nhưng ấn tượng. Đôi giày nó đang mang trông như lấy từ những thước phim cổ trang và một cánh tay có đeo một mảnh vải to bản màu đen.

- Chị bị thương rồi kìa!

Tôi giật nảy người, theo phản xạ lùi về phía sau. Con bé đến nhanh vậy sao, tôi vừa thấy nó bên đó cơ mà. Tôi thú nhận mình đang so sánh giữa bản thân và nó, ít ra là hai chữ “đệ tử” nó nói ra rất mạnh dạn, còn tôi thì không chính thức cho lắm.

- Chà, hình như là mũi tên của tộc Rù Rì đây mà. Chị theo em!

Tôi đứng tần ngần nhìn nó đi được một quãng, không đợi cho nó ngoảnh lại lần thứ hai, tôi nhún vai bước theo. Thì ra bên trong mảnh vải đen to bản là hàng loạt những chiếc kim bé tí ti, nó làm tôi hơi lo lắng rằng nếu con bé muốn chữa vết thương cho tôi bằng cách châm chúng vào các huyệt đạo.

- Chị là FiFi phải không?

Tôi gật đầu, con bé bỗng tư lự rồi bảo tôi cởi áo ra, quay lưng lại cho nó xem vết thương.

- Chị là đệ tử đầu tiên của thầy DZai?

Thì ra nó cũng như tôi, bị hai từ trên tác động đến tâm lí. Thì sao nào? Dù sao tôi cũng chỉ là một đứa học trò nữa vời, còn Hoa Tiêu…

- Vậy em chính là đệ tử của ZaZa à?

Câu nói của tôi có lẽ khiến con bé bỗng xúc động dữ dội đến nỗi nó truyền nỗi xúc động dữ dội đó sang tôi. Tôi gần như suýt la lên và thậm chí chảy cả nước mắt.

- Xin lỗi, em châm nhầm chỗ rồi!

Trời ơi. Nhầm kiểu gì thế này, tôi sụt sịt một hồi đành ngậm miệng làm thinh. Cái vẻ lúng túng lẫn tư lự của nó dường như sâu sắc hơn tôi nghĩ. Chẳng lẽ giữa con bé với ZaZa có mối quan hệ nào đó. Tôi nhận ra mình khó có thể gọi ông ấy bằng một cái tên khác ngoài cái tên đã tồn tại trong kí ức mình trước nay. Đột nhiên sự thèm muốn được hỏi Hoa Tiêu về tất cả những chuyện có liên quan đến ZaZa cứ thôi thúc trong tôi. Nhưng tôi cũng biết điều đó là không thể, nhất là với cô gái này. Liệu con đường tiếp theo có phải là đích đến cuối cùng chưa?

- Mọi người thật vất vả quá, đã cùng tôi đi qua biết nhiêu con đường chông gai và sóng gió, phong ba lẫn bão táp. Hoa Tiêu vô cùng cảm phục nghị lực phi thường của các anh chị. Xin phép các anh chị nhận của em cái cảm tạ chân thành nhất ạ!

Con nhỏ Hoa Tiêu cúi chào trong sự cay cú của chúng tôi. Còn hỏi, chẳng biết nó là người dẫn đường hay gì mà cả buổi chỉ đưa chúng tôi đi lòng vòng lẩn quẩn. Tôi chưa từng thấy nơi nào lại có nhiều loại thú lạ và phiền toái đến thế. Thực sự phiền toái. Hết đàn Ong Lắc có cái mông to quá khổ bay tới đâu ị loạn xạ tới đó khiến chúng tôi chỉ biết cười đau khổ, rồi đám Heo Xù kì cục toàn lông là lông xếp hàng đi theo chúng tôi để cọ cọ vào chân cho… vui. Kinh khủng nhất là loài Chuột Chúa có hình dạng to bằng một con bò bình thường, nó làm cả nhóm nín bặt kể từ khi xuất hiện đến lúc từ từ bò qua, và cái nơi nó đã đi qua thì ôi thôi hôi khủng khiếp, phải mất vài phút mới mất hẳn.

Q suýt nữa thì nôn mửa và ngất vào tay Hy. Vài trận chiến lãng nhách với mấy con vật mà chỉ vì hiểu lầm chúng tôi đã “xúc phạm” đến nó như: Bạch Xà đang ngủ trông giống một cục đá trắng lớn, Bọ CoPy hay sao chép lại những thứ mà nó nhìn thấy bằng kích cỡ gọn trong đốt tay- Pun đã nhầm nó là cái nhẫn mình đánh rơi và suýt nữa thì bị cắn, Ếch Chú Hề có bộ dạng vô cùng buồn cười, phải nói là không thể nhịn cười- thị lực kém nhưng nếu nghe được bất cứ tiếng cười nào thì coi như đã định vị được người đó, Sứa XiXi có cái tên dễ thương và hình dáng rất đẹp nhưng là một “sát thủ” điên cuồng nếu chạm vào nó… Điều điên tiết nhất là cứ khi nào gặp nguy hiểm là con bé Hoa Tiêu tìm ngay cho mình chỗ an toàn, sau đó mới thản nhiên thông báo rằng có nguy hiểm làm chúng tôi khốn đốn để xoay sở. Hoặc lúc chúng tôi đang tranh thủ ngồi nghỉ thì nó lại thúc giục vừa đi vừa ăn để kịp thời gian. Cuối cùng là chúng tôi mệt phờ người ra mà cái đích đến ở đâu chẳng thấy. Pun tức tối đứng phắt dậy sau màn giả giễu của con bé.

- Có thực cô là người dẫn đường không vậy? Muốn đùa giỡn với tụi tôi hả?

- Thì anh thấy đó, tôi vẫn đang dẫn đường đấy thôi. Tại trình độ của các anh chị kém cỏi nên không tránh khỏi những tai nạn bất ngờ, may mắn qua được ải này thì cũng chưa là gì cả đâu.

Nhóm chúng tôi họp lại khẩn cấp. Tất cả đều đồng lòng là phải trị con bé hiếu thắng này một trận nên thân bởi dám xỏ mũi chúng tôi. Nếu như việc dẫn đường của nó là cố tình phá sức chúng tôi thì rõ ràng việc đi theo nó không phải cách để đến cửa ải tiếp theo. Chính xác thì Hoa Tiêu chính là cửa ải mà chúng tôi cần phải vượt qua. Zen nhìn tôi và Q, anh nháy mắt.

- Tôi biết hai người muốn làm gì?

Tôi và Q vỗ tay vào nhau. Để xem nào, lâu lắm rồi tôi và Q chưa hợp tác chiến đấu. Mặc dù trước đó tôi đã khó chịu việc Zen yêu cầu mọi người cứ vờ như mắc bẫy cô ta mà đi theo, tôi không hiểu ý anh muốn gì nhưng khi cố gắng quan sát con bé thì đầu tôi bỗng sáng lên và nhận ra vài điều trong thói quen của Hoa Tiêu. Có lẽ anh ấy cũng nhận ra khả năng của con bé nhỉn hơn cả tôi và Q nhiều.

- Tức cười quá. Chỉ hai chị này thôi sao? Tôi e là cánh con trai các anh thật quá hèn nhát rồi.

- Vậy sao? Cứ thử xem!

Zen khuyến khích Hoa Tiêu, con bé nhìn anh chăm chú. Giống như chưa bao giờ được nhìn lại người quen cũ vậy. Nó túm mái tóc xoăn tít dày cộm vào một chỗ rồi dõng dạc tuyên bố với tôi và Q.

- Vậy thì lại đây!

 Hoa Tiêu nhanh như phắt chạy biến vào trong rừng. Tôi mượn tạm chiếc cần câu của Hy và quay sang gật đầu với Q. Vì khả năng chạy nhảy của nhỏ khá yếu nên tôi quyết định đi trước tấn công, còn nó đi sau yểm trợ cho tôi. Tôi lắng nghe từng hơi thở của khu rừng, con bé đã lẫn vào đâu để ngay cả một chút hơi người tôi cũng không cảm giác được.

- FiFi, cậu đoán xem ai đang đứng sau tớ?

Tôi quay phắt, khỏi nói tôi cũng biết là ai rồi. Nhưng không ngờ là con bé nhanh hơn tôi tưởng tượng, nó khóa hai tay của Q lại và cười khúc khích.

- Tôi muốn đùa với hai chị trước. Chị kia là FiFi, chị này là Q? Vui đấy. Tôi có một chuyện muốn hỏi đây- Nó đổi giọng nghiêm túc- Ai là bạn gái của ai?

Tôi trộm nghĩ con bé này điên rồi chắc, có liên quan gì ở đây.

- Tôi là bạn gái của Hy, còn cô ấy là bạn gái của ZenDy.- Q đáp.

- ZenDy? Là người có khuôn mặt giống DZai. Là chị ư?

Tôi nhún vai: thì sao. Trong một chốc tôi cảm nhận một luồng khí lành lạnh chạy nghiêng qua vành tai mà nếu Q không kéo lại kịp có lẽ tôi đã bị thương. Tuy nhiên nó khó làm tôi bị thương được bởi một bàn tay khác còn nhanh hơn nó, đó là Q. Con nhỏ gạt phắt tay Hoa Tiêu ra nhưng dường như đó là một lực khá mạnh nên cả tôi và Q đều ngã về phía sau.

- Cậu không sao chứ?- Tôi hỏi Q.

Q thổi phù phù vào cùm tay mình làm tôi bật cười. Nhìn lại con bé Hoa Tiêu đã biến đâu mất. Tôi thì thào vào tai Q…

Tôi đi một mình vào sâu bên trong hơn, muốn quan sát tất cả tốt nhất là leo lên một cái cây cao nào đó. Nhưng tôi vẫn chọn cách lần mò từ bên dưới, bởi tôi biết chắc những nơi mà Hoa Tiêu có thể chọn để đứng. Chính xác thì ở chỗ tôi lúc này có khoảng ba nơi. Chỉ cần để ý những nơi đó tôi có thể nhanh hơn con bé vài giây rồi. Tôi vờ nhìn khắp lượt bên dưới và dáo dác xung quanh. Đây rồi. Tôi phóng chiếc cần câu lên đúng cành cây săn chắc nhất bên trái mình. Con bé lộn người sang tránh và ném nắm cát đầy về tôi. Tôi nhất định không để nó trốn thêm lần nữa nên cố gắng dùng chiếc cần câu xua chúng đi.

Tuy nhiên, Hoa Tiêu không trốn, nó đối diện với tôi để rồi giáng vào tay tôi một cái đau điến khiến chiếc cần câu bị rơi ra. Tôi ôm lấy đầu gối con bé giật mạnh về phía mình, nó hơi khuỵu xuống, hai tay tính giáng lên cổ tôi nhưng tôi chỉ chờ có thế và liền buông tay ra khiến nó loạng choạng. Q chạy đến kéo cả người Hoa Tiêu nằm xấp xuống và nhanh thoăn thoắt ấn vào cánh tay của Hoa Tiêu rồi ném thứ gì đó ra ngoài. Tôi ngạc nhiên vì chẳng ngờ lại nhiều thứ đến thế, hèn nào cô ta có thể nhanh nhẹn hết sức là nhờ vào hàng đống những phụ kiện hiện đại. Tôi cầm một chiếc móc sắt siêu nhỏ lên mới hiểu thấu được mức độ “hiện đại” của nó là thế nào.

- Từ bây giờ coi như bình đẳng với nhau nhé!

Tuy vậy nhưng phải rất vất vả cả hai đứa tôi mới tóm gọn được con bé sau đó. Max chiêm ngưỡng tác phẩm mà tôi và Q đã hoàn thành sau khi trói Hoa Tiêu bằng những tấm nẹp gỗ vào hai ống chân và hai cánh tay.

- Một tác phẩm gợi cảm đây!

- Làm sao chị biết nơi tôi có thể đứng? Chị cảm nhận được tôi?

- Nếu cảm nhận được Hoa Tiêu thì tôi và Q đâu có mất nhiều thời gian đến vậy. Rất may là nhờ quan sát được cô bé nên tôi cũng nắm được đôi chút về thói quen và một vài thứ hỗ trợ mà tôi đã cố tình trông thấy.

- Quan sát? Chị quan sát tôi từ lúc nào cơ chứ? Tôi đâu phải người dễ để cho người ta quan sát.

- Vì cô chủ quan quá mức nên cứ nghĩ chúng tôi loay hoay vật lộn với thứ này thứ khác nên không còn tâm trí nào lưu ý đến mình. Tiếc là ngay khi cô bé đưa bọn tôi trở lại con đường cũ đến lần thứ hai thì cậu nhóc Pun này đã phát hiện ra rồi. Chúng tôi chỉ tương kế tựu kế thôi đó mà.- Max giễu cợt cô bé bằng giọng điệu ngộ nghĩnh của một gã chuyên môn nhái giọng người khác.

- Không thể nào. Nơi đây chỗ nào cũng giống chỗ nấy. Các người mới đến đây lần đầu làm sao phân biệt nổi.

- Đáng tiếc, cảm giác về không gian và phương hướng của Pun cực kì tốt, nếu không muốn là đặc biệt.- Hy vừa nói vừa chăm sóc vết thương cho “cô chủ” của mình.

- Ai bảo cô hiếu thắng, xem thường người khác làm gì?

- Tại cô ngốc thôi!

Max và Pun bỗng dưng nín bặt. Cô nàng Hoa Tiêu xị mặt nhăn nhó rồi thút thít òa lên khóc. Nó khóc tức tưởi cứ như vô duyên vô cớ chúng tôi ăn hiếp nó không bằng. Bốn tên con trai bối rối nhìn sang tôi và Q.

- Các đấng mày râu ở lại giải quyết nhé, mình kiếm chỗ nào nằm nghỉ đi FiFi!

- Đồng ý!

Chúng tôi mệt rũ rượi bỏ đi, mặc cho bọn họ kêu gọi í ới để dỗ dành cho con bé Hoa Tiêu làm ơn nín khóc. Cảm giác này làm tôi nhớ đến một người. Natti- Gơ…

Tác giả: VTN (2011) -------- (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧🎇🎇🎇🏝🏝🏝💛o(〃^▽^〃)o

Pulo Bear - Gấu Pulo

  • Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear

    Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear

    Côn Đảo có 05 cửa hàng quà lưu niệm uy tín mà bạn một lần nên ghé qua thử nhé. Ngoài các sản phẩm đặc sản mang tính độc quyền hoặc đặc trưng của huyện đảo thì các cửa hàng này cũng có bán sản phẩm quà lưu niệm của thương hiệu Pulo Bear luôn…

  • Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo

    Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo

    Hẳn nhiều khách du lịch đều thắc mắc ngoài Côn Đảo sẽ có những món quà lưu niệm nào có thể dùng làm quà cho người thân, bạn bè, gia đình và đồng nghiệp hoặc chỉ đơn giản là dành tặng bản thân như một cách lưu dấu một nơi mà mình đã từng đặt…

  • Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)

    Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)

    Đây là bài Blog ad sưu tầm tất cả các ảnh trắng đen quý giá ghi lại về cuộc sống, con người, thiên nhiên và những hoạt động đã diễn ra thực sự tại Côn Đảo vào khoảng thập niên 70 - 90. Nguồn do ad tìm kiếm cũng như tổng hợp từ người dân…

#Acoustic Côn Đảo #bài học #Bà Phi Yến #bí ẩn #Chụp ảnh nghệ thuật Côn Đảo #Côn Đảo #Côn Đảo #Phượt Côn Đảo #Du lịch #Du lịch Côn Đảo #dịch vụ tổ chức sự kiện Côn Đảo #Giả tưởng #Hang Đức Mẹ Maria #Hòn Bà #Hòn Bảy Cạnh #Hòn Cau #Hòn Trác #Hòn Tài #Hòn Vung #Ku Anh #Linh vật #lãng mạn #Miếu Bà Phi Yến #Mother Maria's Cave #Móc khóa Pulo Bear #Phượt Côn Đảo #pulobear #Pulo Bear - Gấu Pulo #Pulobear - Gấu Pulo #quà lưu niệm #Quà lưu niệm Côn Đảo #Quà lưu niệm Pulo Bear #quà tặng #Quà tặng Côn Đảo #Quà tặng Gấu Pulo #Quà tặng lưu niệm #Quà tặng móc khóa Pulo Bear #Sáng tác #sưu tầm #Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo #Thơ sáng tác #tips #Tiểu thuyết #Tiểu thuyết giả tưởng #Truyện ngắn #Tượng trưng

Recent Posts
Chat Zalo
Chat Facebook
Gọi 0868 110 689