(Câu chuyện về những người trẻ tuổi ở một thế giới giả tưởng, họ đều có hai cuộc sống, một bình thường và một nổi loạn. Không một ai biết đến cuộc sống nổi loạn còn lại của họ. Họ luôn tự hỏi và muốn làm những thứ thật đặc biệt nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Cho đến khi định mệnh đưa họ đến với nhau… Một cách tình cờ hoặc do có một bàn tay nào đó sắp xếp?!!? Mời các bạn theo dõi tại trang web pulobear.vn vào mỗi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần)
CHƯƠNG CUỐI: BÍ ẨN CỦA CHÚNG TA
Đó không phải là một nơi nào trên thế giới này.
Cũng không phải là một hành tinh nào trong vũ trụ này.
Đơn giản đó là một thế giới mà tôi đã tưởng tượng ra.
Những nhân vật được tôi nhào nặn và giờ đây tôi dành nó lại cho bạn…
Hãy nhắm mắt lại và đi vào giấc mơ đó. Mọi sự trùng hợp và kì lạ chỉ là những diễn biến ngẫu nhiên của trí tưởng tượng mà thôi!...
....
“SanChoi sẽ đóng cửa vào lúc 11h30, mong quý khách vui lòng ra về trước thời gian quy định. Hẹn gặp lại quý khách. Chúc quý khách vui. Mọi chi tiết xin liên hệ…”
Hôm nay SanChoi mới đổi người phát ngôn, chất giọng cô ấy nghe rất ngọt ngào và truyền cảm. Tất cả các nhóm, hội đủ loại, từ già đến trẻ đều ngẩn ra chăm chú. Nhưng cái mà họ chú ý lẫn ngạc nhiên không phải là giọng nói của cô nhân viên SanChoi mà là một nhóm người kì lạ với dáng điệu mệt mỏi, bẩn thỉu, chẳng nhìn ra nổi mặt mũi chỉ vì sự nhếch nhác đó. Trông bọn này cứ như lạc vào đây cả mấy tuần rồi ấy. Lạ thật, SanChoi đâu có cho phép được qua đêm. Không thể giải thích được, họ đồng ý kháo nhau rằng nhóm người này thật kì quặc.
....
Sau một hồi giằng co, Choy vẫn không chịu mình thua, nhất quyết không chỉ đường cho chúng tôi ra ngoài. Tưởng đâu mọi chuyện rơi vào bế tắc vì bản tính cứng đầu của gã thì một điều không ai ngờ là sự xuất hiện của FRob. Lần này tôi cảm nhận ở họ một sự gần gũi sâu xa khó lí giải được bằng lời. ZaZa vẫn thế, vẫn mái tóc bạc chỉ để phân biệt với Zen và một khoảng cách tưởng chừng rất thân thiện nhưng lại lạnh lùng, xa cách. FRob chẳng nói quá nhiều với chúng tôi, mà hầu như là chỉ trò chuyện với Hoa Tiêu và Choy. Hắn ta sau đó đã chấp nhận thua và đồng ý chỉ đường cho chúng tôi ra ngoài một cách nhanh chóng. Sau đó, bọn họ- tức là trừ 6 người chúng tôi- đều đi lên một loại xe đặc biệt của họ và cứ thế ra đi. Chúng tôi tiếp tục con đường của mình để tìm lối thoát ra khỏi chỗ này, nơi mà không một chút luyến tiếc nhưng chắc chắn không bao giờ quên được đối với mỗi người chúng tôi.
Buổi họp báo của ZenDy sắp diễn ra. Quản lí MoMo lăng xăng chạy tới chạy lui để lo chu đáo mọi chuyện, ông muốn gỡ gạc lại chút công lao từ việc làm hỏng chuyện của DuDu trước cánh truyền thông. Tôi đứng lặng lẽ bên trong quan sát vẻ khẩn trương của mọi người. Logo “MyRem” chiếm cả một góc trên sân khấu, cạnh đó là hình ảnh người con trai đại diện cho hãng thời gian nổi tiếng ViTaDa. Hôm nay, anh ấy sẽ chính thức họp báo để nói về tất cả sự kiện rắc rối xảy ra quanh mình. Nhưng người ta không chờ đợi ở ZenDy một sự rắc rối nào, họ đoán là công ty MyRem do Liên Duyên đứng đầu đã giải quyết ổn thỏa, bằng chứng là phong độ của “gà nhà” chẳng hề giảm sút chút nào. Thật ra đó chính là lời hứa mà Zen đã nói với DuDu cho anh được biến mất một thời gian và anh sẽ trở lại- cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Sở dĩ người ta không còn quá tập trung vào vấn đề lùm xùm ở ngành giải trí là vì sáng ngày hôm qua cả thế giới đã chấn động với một nguồn tin cho biết sự hiện diện của một nền Văn hóa Bộ tộc Rù Rì tưởng đâu bị tuyệt diệt cách đây mấy trăm năm. Cuốn tài liệu bí mật đã cung cấp khá nhiều thông tin về phong tục, tập quán, hình vẽ phác thảo và kèm theo một lá thư nói về nỗi oan khuất của tộc người này bị đuổi ra khỏi thế giới loài người. Từ đó người ta phanh phui ra một vụ án động trời đầy bí ẩn của một nhóm người có địa vị trong xã hội. Vài người trong số nhóm thủ phạm tuy đã chết từ rất lâu nhưng những đất đai chiếm được của tộc người Rù Rì do con cháu hưởng thụ để kinh doanh và trở nên giàu sụ thì Chính phủ hiện đang điều tra lại.
Tin tức này từ lúc được đăng lên đã dấy lên làn sóng mạnh mẽ trong dân chúng. Có người yêu cầu đòi đưa tộc người này vào danh sách tộc người trong nước. Có người yêu cầu bác bỏ nội dung mà sách nghiên cứu trước nay luôn đề cập về tính hung ác của tộc người này, thay vào đó hãy nói về nguyên nhân khiến họ bị biến mất. Có người yêu cầu phải giải quyết bí ẩn của vụ án cho tới nơi tới chốn, không thể để tộc Rù Rì bị oan ức mãi được. Tin này quả thực còn nóng hơn bất kì tin nào khác hiện nay. Tôi xỏ tay vào túi, viên đá mà trong buổi lễ “phối giống” tôi đã lấy được ở cánh cửa. Nó làm tôi nhớ đến Toz, lúc bị Toz bắn đá vào chân cũng là một hòn đá đặc biệt giống thế này. Cách nói chuyện không cần hở miệng cũng giống với cách truyền thống đó của tộc người Rù Rì. Có thể DZai muốn dùng chúng tôi để giúp Toz giải trừ nỗi oan của Bộ tộc mình chăng? Tôi có cảm giác tất cả mọi thứ được ZaZa sắp đặt để đưa sự việc này ra ánh sáng, nhưng giống như một mũi tên trúng nhiều đích. Tôi tin đó không chỉ là mục đích duy nhất của FRob.
- Nghĩ gì đó cô bé?
Tôi mỉm cười với Zen, tay vân vê hòn đá chìa ra cho anh xem.
- Có vẻ như danh tính và nguồn gốc của FRob không hề đơn giản.
- Anh nghĩ FRob thực chất là một hệ thống.
Tôi gật gù, bỗng nhớ ra điều gì đó, tôi hỏi anh.
- Trước khi rời khỏi chỗ đó, ZaZa đã nói với anh những gì?
Zen ngẩn ra, anh ậm ừ và có vẻ không muốn nói hết hoàn toàn với tôi. Quả thực là tôi những tưởng bọn họ sẽ đến đi trong im lặng nhưng thủ lĩnh FRob bỗng đột ngột thì thầm điều gì đó vào tai đứa cháu mình. Ông ta nói nhiều hay ít tôi chẳng quan tâm nhưng lúc sắp quay đi thì lại thầm mỉm cười thảng hoặc khiến tôi bị choáng mất vài giây.
- DZai?... Ông ấy chỉ nói là “Có những chuyện thật sự trùng hợp, điều mà trước nay ta chưa bao giờ tin”.
- Ý ZaZa là chuyện giữa em với anh ư?
- Uhm. Có thể mọi chuyện là do ông ta sắp đặt. Huấn luyện những đệ tử để xây dựng bành trướng hệ thống, còn mục đích của hệ thống là gì, anh chưa rõ. Có thể ông ấy muốn anh đi theo con đường của ông nên có ý hướng anh tham gia vào mọi chuyện. DZai có lẽ nghĩ còn nợ em một món nợ về kí ức nên vốn muốn dùng anh để hy vọng đứa cháu trai giống mình có thể chữa lành tâm hồn cho cô đệ tử yêu quý và ngược lại, cô ấy có thể đem lại niềm vui cho nó giống như con bé đã làm từ lúc gặp được tại NuRuBi.
- Sao anh biết là sẽ mang lại niềm vui?- Tôi cười xòa.
- Vì cảm giác yêu thương mà em từng nói về ZaZa trong kí ức của mình.
- Có một điều em chắc chắn là ZaZa rất thương anh.
- Tại sao?
- Không đúng à? Đưa tin tức về Bộ tộc Rù Rì nhằm tạo sự chú ý của dư luận và biến tin tức về một anh chàng nổi tiếng và nổi loạn trở nên mờ nhạt chẳng phải để cứu anh sao?
- Anh thì chỉ nghĩ đơn giản là ông ấy muốn dùng anh để đưa thông tin này ra ngoài. Vì em quên là mục đích của FRob là những thành phần quyền lực giàu có một cách bất chính và tham lam sao?- Zen phì cười- Nghe như truyện tiểu thuyết ấy, những tên trộm huyền thoại…
Tôi để cho Zen lắng đọng trong cảm xúc thú vị của mình và hôn lên trán anh. Zen xoa xoa cằm, gương mặt đầy đăm chiêu lẫn phức tạp.
- Này. Mẹ anh biết chuyện mình quen nhau rồi, bà ấy muốn… gặp mẹ em.
Tôi giật bắn người. Không phải chứ! Chúng tôi chỉ mới quen nhau thôi mà. Hơn nữa…
- Nó không hẳn đơn giản chỉ là cuộc trò chuyện giữa hai người lớn thôi đâu. Anh phải nói để em biết trước rằng mẹ anh có cách suy nghĩ không giống các bà mẹ khác cho lắm. Nói chung là khó mà hiểu được. Hơi độc đoán và lạ thường, nhất là với người nào bà cảm thấy thích rồi thì thật là tai họa. Anh sợ mẹ em sẽ bị làm phiền một chút…
Tôi cho là bản thân Zen cũng không hề thấy thoải mái chút nào với sự kiện bất đắc dĩ này. Riêng tôi thì lo lắng ngược lại.
- Không đâu Zen. Anh không biết gì về mẹ em hết. Mẹ em là người phụ nữ bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh, đã làm rồi thì làm rất thẳng tay, lạnh lùng trong mọi tình huống. Em không chắc là mẹ em sẽ làm mẹ anh vui đâu.
Tôi và Zen đồng thời nuốt nước miếng đánh ực. Đây chắc chắc là chuyện đáng lo hơn là đáng mừng. Họ có phải là hai bà mẹ hiếm hoi nhất trên thế gian này không? Ôi tương lai của chúng tôi sẽ ra sao đây? Tôi xua đi ý nghĩ ấy và hôn vội lên má Zen.
- Em phải về trường rồi!
- Vậy sao? Trễ 5 phút nhé!
Zen ôm lấy tôi hôn thật khẽ lên môi mình. Anh nhìn sâu vào mắt tôi và cứ thế lần lượt hôn lên khắp bờ môi tôi một cách cháy bỏng. Tôi vươn tay kéo chiếc rèm sang nhưng chưa kịp kéo thì DuDu xuất hiện. Tôi mở to mắt giơ hai tay lên “đầu hàng”. Zen vẫn đắm chìm trong nụ hôn của mình cho đến khi DuDu cất tiếng.
- Thời gian biến mất của hai người chưa đủ hay sao mà con tranh thủ vào lúc bận rộn này nữa chứ! ZenZen. Quay lại công việc của mình đi nào!
Tôi vẫy tay chào cô. Zen nháy mắt cười với tôi rồi bước đi. Đúng vậy. Chúng tôi từ sau ngày hôm đó đều phải trở về công việc của chính mình. Q vẫn là cô tiểu thư xinh xắn. Hy vẫn là chàng cận vệ trung thành. Pun vẫn là cậu sinh viên dễ mến. Max vẫn là gã gàn dở nhà giàu có hạng. Nhưng giữa chúng tôi có một thứ gì đó rất đặc biệt nối với nhau. Tôi ra đến cổng. Cái nắng dìu dịu xen kẽ giữa những ngón tay tôi làm sáng lên ở viền ngón tay một màu rất đẹp, nó khỏa lấp mơn man trên khắp làn da tôi thích thú. LaLa khó hiểu từ nụ cười vu vơ trên môi tôi.
- Trông cậu như bước ra từ thế giới khác ấy. Suốt một tuần biến mất tăm mắt tích, cậu đã làm gì thế hả? Không thèm thông báo cho bạn bè biết gì hết.
Tôi giả điếc ôm lấy con nhỏ làm nó la í ới.
- ZenDy có nói năng gì với cậu chưa? Nghe đồn thời gian cậu đi vắng, anh ấy đã trốn đi với một cô người mẫu nào đó thì phải. Hình như tên là Pim? Ah không, không phải cô ấy. Tên gì nhỉ? Nhớ rồi, là Hoa Tiêu.
Tôi khựng lại mấy giây. LaLa vẫn hồn nhiên chỉ cho tôi thấy một con bé trắng trẻo, khá xinh và vô cùng quen mặt.
- Hình như Hoa Tiêu đâu đủ chiều cao làm người mẫu.
LaLa nguýt tôi.
- Cậu nói làm mình nghĩ cậu với nó quen nhau thân lắm ấy. Chỉ là người mẫu ảnh thôi. Gương mặt ăn tiền lắm đấy. Cậu có hỏi ZenDy thời gian qua làm gì không? Yêu một người lăng nhăng như anh ấy cũng mệt người thật đấy…
Tôi đi ngang qua chỗ Hoa Tiêu đứng. Nó đang đón xe trượt, rất tự nhiên con bé mỉm cười với tôi và tỏ ra chưa hề gặp nhau lần nào. Đồng phục của nó cho thấy nó mới khoảng 16, 17 tuổi. Tôi tự hỏi không hiểu xung quanh mình còn có bao nhiều người giống mình như thế nữa. Họ đặc biệt như thế nào trong cái cốt cách giản dị, bình thường của mình.
- FiFi, có nghe tớ nói gì không? Vậy tóm lại là cả tuần nay cậu đi đâu?
- Suỵt! Bí mật!......
22/06/2011
NEVY
Pulo Bear - Gấu Pulo
-
Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear
Côn Đảo có 05 cửa hàng quà lưu niệm uy tín mà bạn một lần nên ghé qua thử nhé. Ngoài các sản phẩm đặc sản mang tính độc quyền hoặc đặc trưng của huyện đảo thì các cửa hàng này cũng có bán sản phẩm quà lưu niệm của thương hiệu Pulo Bear luôn…
-
Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo
Hẳn nhiều khách du lịch đều thắc mắc ngoài Côn Đảo sẽ có những món quà lưu niệm nào có thể dùng làm quà cho người thân, bạn bè, gia đình và đồng nghiệp hoặc chỉ đơn giản là dành tặng bản thân như một cách lưu dấu một nơi mà mình đã từng đặt…
-
Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)
Đây là bài Blog ad sưu tầm tất cả các ảnh trắng đen quý giá ghi lại về cuộc sống, con người, thiên nhiên và những hoạt động đã diễn ra thực sự tại Côn Đảo vào khoảng thập niên 70 - 90. Nguồn do ad tìm kiếm cũng như tổng hợp từ người dân…
- Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear
- Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo
- Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)
- Pulo Bear – Team nhận tổ chức sự kiện Côn Đảo
- Những band nhạc nam đình đám cực chất hiện nay mà bạn nên biết
#Acoustic Côn Đảo #bài học #Bà Phi Yến #bí ẩn #Chụp ảnh nghệ thuật Côn Đảo #Côn Đảo #Côn Đảo #Phượt Côn Đảo #Du lịch #Du lịch Côn Đảo #dịch vụ tổ chức sự kiện Côn Đảo #Giả tưởng #Hang Đức Mẹ Maria #Hòn Bà #Hòn Bảy Cạnh #Hòn Cau #Hòn Trác #Hòn Tài #Hòn Vung #Ku Anh #Linh vật #lãng mạn #Miếu Bà Phi Yến #Mother Maria's Cave #Móc khóa Pulo Bear #Phượt Côn Đảo #pulobear #Pulo Bear - Gấu Pulo #Pulobear - Gấu Pulo #quà lưu niệm #Quà lưu niệm Côn Đảo #Quà lưu niệm Pulo Bear #quà tặng #Quà tặng Côn Đảo #Quà tặng Gấu Pulo #Quà tặng lưu niệm #Quà tặng móc khóa Pulo Bear #Sáng tác #sưu tầm #Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo #Thơ sáng tác #tips #Tiểu thuyết #Tiểu thuyết giả tưởng #Truyện ngắn #Tượng trưng