(ღ˘⌣˘ღ) Apricity (n) – Ấm hè giữa đông (๑˃ᴗ˂)ﻭ
(>‿◠)✌ Apricity (n) – Ấm hè giữa đông (-'๏_๏'-)

Một bài blog của một người bạn trên facebook là tôi biết, cũng là một trong những họa sĩ hợp tác với tôi. Tình cờ phát hiện bài viết tâm tư bâng quơ khá hay ho, tôi đề nghị được đăng lên trang blog vì thấy hay hay, vả lại đằng nào blog của tôi cũng đóng mạng nhện lâu rồi... Đây là bài viết bạn ấy gửi tới crush N - còn N là ai thì tôi không biết haha o(* ̄▽ ̄*)ブ

Follow Fanpage Pulo Bear - Gấu Pulo Bear để theo dõi comics hài hước nhé! Link tại icon Facebook dưới đây(ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧

Thứ 6 vừa rồi tôi đã đi ngang qua nó một lần nữa sau ngần ấy năm

Dưới chân cây cầu năm ấy tôi và người, hai đứa trẻ ôm lấy nhau ngủ thiếp đi

Trên những miếng bìa cạc tông và bao bố, đắp trên mình chiếc áo khoác của người, tôi rúc vào trong lòng người

Tiếng mưa năm đó va đập với mặt sông như đánh vọng bên tai tôi, cùng mùi hơi đất nồng dính dính khó chịu

Thế mà tôi lại yên giấc trên con đường ầm ĩ thanh âm xe cộ, tiếng kèn xe không dứt cùng với cơn mưa nặng hạt, tôi cũng không gặp phải ác mộng chắc là vì có người ở bên, tôi không cần phải cầu nguyện mỗi đêm trong sợ hãi.

Nơi đó giờ đã rào lại, nơi thì trồng đầy những bông hoa trắng đẹp đẽ tôi không biết tên và tôi cũng chẳng muốn biết

Ảnh: Joky

Hơn 10 năm trôi qua, có kẻ vẫn đợi một người đạp xe tới cùng nhau đi ăn món kem dừa dở tệ ngọt gắt được mua bằng chút ít để dành của người, cùng người trốn từ cửa sau vào hội chợ chơi trò rút đũa, cùng nhau uống xá xị ăn bánh tráng, chờ xem người nổi điên vì dạy toán cho tôi, cùng với ngồi trên yên xe sau nghe người kể những câu chuyện lặt vặt mà tôi không tài nào hiểu được...

Đó là đầu tiên tôi được ăn kem dừa, lần đầu tiên đi hội chợ, lần đầu tiên ăn một “bữa cơm gia đình” mà không phải nơm nớp lo sợ

Một lần của năm đó rất lâu về trước tôi gặp lại người đạp xe ngang qua song cửa rỉ sét, người vẫy tay cười chào tôi, hoá ra người vẫn chưa quên tôi, vui sướng cùng xấu hổ như nổ tung trong đầu làm tôi chững lại, tôi còn có thể mong cầu gì hơn chứ

Nhưng hèn nhát yếu đuối tôi lại không dám vươn tay chào lại, không dám nói với người rằng tôi vẫn đợi người cùng nhau đi xem thuỷ triều dâng, xem lục bình xanh ngát cùng rác thải bị người ta bỏ đi trôi dạt...

Tôi không xứng đáng với lòng tốt của người.

Ảnh: Joky

Người là lục bình, còn tôi là rác thải
Trên dài dòng đường chảy, lục bình vô tình vướng phải rác thải rồi tách ra

Đấy là lần cuối cùng tôi gặp người.

Thuỷ triều năm đó vẫn chờ người tới xem, hoàng hôn năm đó vẫn rực rỡ như ngọn đuốc cam treo giữa trời chiều, mãi làm da thịt tôi đau rát

Kẻ như tôi làm sao dám đứng dưới mặt trời.

Sớm đã không còn nhớ rõ mặt người có lẽ người cũng vậy, cớ sao vị ngọt gắt năm đó vẫn còn đọng trong tâm can

Cái vị ngọt làm tôi hãi hùng, vị ngọt làm lưỡi tôi đau xót, tới đỗi mắt tôi cũng phải đổ lệ
Đã bao lâu rồi tôi không dám lại ăn món đồ đó, món tráng miệng mà người thích

Tôi sợ tôi lại nhớ về người, sợ tôi đầu óc không tốt sẽ đi tìm người, nhỡ đâu người đã sớm không còn ở đó,... Nhỡ đâu người xa lạ mà nhìn tôi....

Ảnh: Joky

Vì có lẽ chỉ kẻ như tôi mới xem những thứ đó là báu vật, câu chuyện cổ tích tôi giữ cho riêng mình, còn đối với người cũng chắc chỉ như một ngày bình thường của tháng năm dài đằng đẵng

Sợ hãi năm tháng ấy chỉ là một giấc mộng đẹp

Tôi chỉ có thể chốn chạy trối chết, hà cớ gì lại tốt với tôi như vậy, tôi từng nghĩ giá mà “giấc mộng” này chưa từng tồn tại để tôi có thể tiếp tục như thường lệ cùng địa ngục trải qua tháng ngày nhàm chán mà không phải mơ tưởng tới thiên đàng, tiếp tục tìm kiếm bóng hình của người rồi lại thất vọng hết lần này đến lần khác

Ảnh: Joky

Bọn họ không phải người, sẽ chẳng có ai giống như người, ngu muội thân tôi

Biết rõ mình không xứng lại không biết thân phận, hèn nhát dưới màn đêm nơi mặt trời chiếu không tới, trên ghế đá lạnh băng ngủ thiếp đi vì đợi

Nhưng tôi giờ không phải đợi người, tôi đợi một mai tôi nhắm mắt lại thấy gương mặt người, trong mơ thấy bộ phim năm đó người kể tôi nghe Đợi ngày tôi chỉ còn lại nắm tro tàn vẫn nhớ lấy tên người.

✉ Gửi N
Mặt trời của năm ấy cho tôi một giấc mộng đẹp.

Ảnh: Joky

Tác giả: Joky (Viết vào một ngày không rõ) -------- (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧🎇🎇🎇🏝🏝🏝💛o(〃^▽^〃)o

🍁🍁 01' quảng cáo sản phẩm Quà lưu niệm Gấu Pulo: (lấy cảm hứng từ bản đồ độc đáo hình con gấu của Côn Đảo và tên gốc từ ngày xưa - Poulo Condore)

- Store Hương Biển (0905.742.972), Quán Thảo Châu ngay góc chợ (0918.261.885), Quầy lưu niệm của Côn Đảo Resort (0937.037.778), Quà tặng Côn Đảo (0772.888.625), các quầy lưu niệm của Trung tâm Bảo tồn Di tích Quốc gia Côn Đảo, Khách sạn Hồng Ngọc (0393.601.113).

- Hoặc alo bạn Hiền (0981.519.006), bạn Hợi (0355.202.228)

- Lấy sĩ sản phẩm (từ 5c trở lên) liên hệ 0917.412.028 (gặp cô Hạnh) hoặc inbox website pulobear.vn và fanpage Pulo Bear - Gấu Pulo hoặc liên hệ Huyện đoàn Côn Đảo qua huyendoancd@gmail.com nhé!

Pulo Bear - Gấu Pulo


#bài học #Bà Phi Yến #bí ẩn #Chụp ảnh nghệ thuật Côn Đảo #Côn Đảo #Côn Đảo #Phượt Côn Đảo #Côn Đảo thập niên 90 #Du lịch #Du lịch Côn Đảo #Giả tưởng #Hang Đức Mẹ Maria #Hòn Anh #Hòn Bà #Hòn Bảy Cạnh #Hòn Cau #Hòn Em #Hòn Trác #Hòn Tài #Hòn Vung #Linh vật #lãng mạn #Miếu Bà Phi Yến #Mother Maria's Cave #Móc khóa Pulo Bear # Người Côn Đảo #Phượt Côn Đảo #pulobear #Pulobear - Gấu Pulo #Pulo Bear - Gấu Pulo #quà lưu niệm #Quà lưu niệm Côn Đảo #Quà lưu niệm Pulo Bear #quà tặng #Quà tặng Côn Đảo #Quà tặng Gấu Pulo #Quà tặng lưu niệm #Quà tặng móc khóa Pulo Bear #Sáng tác #sưu tầm #Thơ sáng tác #tips #Tiểu thuyết #Tiểu thuyết giả tưởng #Truyện ngắn #Tượng trưng

Recent Posts
Chat Zalo
Chat Facebook
📞 Gọi ngay 0988 052 901