(Câu chuyện về những người trẻ tuổi ở một thế giới giả tưởng, họ đều có hai cuộc sống, một bình thường và một nổi loạn. Không một ai biết đến cuộc sống nổi loạn còn lại của họ. Họ luôn tự hỏi và muốn làm những thứ thật đặc biệt nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Cho đến khi định mệnh đưa họ đến với nhau… Một cách tình cờ hoặc do có một bàn tay nào đó sắp xếp?!!? Mời các bạn theo dõi tại trang web pulobear.vn vào mỗi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần)
....
- ZaZa có thể tạm gọi là "thầy" của tớ!
Sau tất cả những gì đã được tôi khôi phục lại trong lớp kí ức nhạt nhòa đó, tôi có thể tự nhiên khẳng định với cả Q và Zen như vậy. Q lẳng lặng sờ lên trán tôi, riêng Zen thì khác, anh chăm chú lắng nghe khi nhìn sâu vào mắt tôi, thậm chí tôi cho là anh không hề ngạc nhiên lắm thì phải.
- Làm gì có thầy nào lại đi hại đứa học trò của mình chứ! Cậu còn sốt ah. Đáng lí ra Zen mới là người còn đang phải điều trị nhưng tớ nghĩ cậu cũng có vấn đề đấy FiFi.
- Tớ không sao. Thật ra, trong kí ức của tớ, ZaZa không hẳn là người xấu, ông ấy có nụ cười rất hiền, tất cả- từ dáng dấp cho đến ánh mắt, cử chỉ đều mang đến cho tớ sự tin tưởng, an tâm, ngưỡng mộ lẫn phục tùng. Tớ đã theo chân ZaZa khám phá khắp nơi ở NuRuBi, học cách sống chung với thiên nhiên, đổi lại ZaZa yêu cầu tớ phải giữ bí mật mọi khả năng vận động trước mặt người khác và không nói với ai những bài học mà anh đã dạy, kể cả với Đan. Lúc ấy, tớ theo bản năng tự nhiên cảm thấy học rất nhanh theo ZaZa, giống như đó là những chuyện hết sức bình thường và tớ chỉ việc làm theo mà thôi. ZaZa luôn dịu dàng và tỏ ra đáng tin cậy. Chỉ duy nhất việc tớ thấy ZaZa cùng một người phụ nữ… ân ái trong lòng cây BuBo và ánh mắt bình thản nhìn tớ rơi xuống vực là hoàn toàn khác xa với một ZaZa mà tớ từng biết.
- Nói vậy, sư phụ của cậu đúng là người quái dị. Có hai dạng thiên thần và ác quỷ tồn tại trong chính ông ta.
- Tôi nghĩ ông ấy dạy những kĩ năng mà nó chỉ được chọn lọc từ những cá thể có thể chất và trí óc nhạy bén đặc biệt. Dùng để chiến đấu, phòng vệ hoặc đại loại là huấn luyện để thực hiện những nhiệm vụ cụ thể nào đó! Nói cách khác, FiFi chính là cá thể đặc biệt được chọn lựa và cú sốc đó cũng là một trong những bài học dành cho cô ấy. Nó yêu cầu sự chai sạn cảm xúc trước mọi tình huống, thậm chí là với người mình yêu thương…
Tôi và Q nhìn nhau. Bởi người giải thích lại là Zen, anh ấy nói theo những gì mình suy đoán hay là anh hiểu tôi đang nghĩ gì trong đầu, không, nói theo cách nào đó, nó còn rõ ràng hơn nhiều. Tôi lơ mơ nhớ lại cái đêm tôi và Zen bị rớt xuống vực, lúc tưởng chừng chỉ một mình tôi sẽ cán đáng phần việc còn lại thì con bé RinRin xuất hiện.
Nó làm tôi dụi mắt đến ba, bốn lần bởi không thể tin con bé sao lại đến đúng lúc thế. “Em đã thấy chúng rồi, là bong bóng màu ấy, em biết là chị làm mà. Em đã trông thấy nó duy nhất vào cái lần cuối cùng em gặp chị. Chỉ có chị là người làm ra cảnh tượng đó. Em biết sẽ có ngày chị lại thực hiện nữa mà. Thật tuyệt!”
Nó reo lên mừng rỡ và chỉ về hướng ngôi nhà đại dương, quả thực tôi không ngờ nó đẹp đến kinh ngạc, những đốm bong bóng BuBo bao bọc những quả trứng của Chim Ruồi đủ màu sắc đang tụ tập quanh các bể cá lớn xung quanh ngôi nhà. Như một câu chuyện cổ tích! Thì ra con bé phát hiện ra chúng và tin chắc tôi đang ở trong vườn nhà nó.
Chính RinRin gọi điện cho Đan đến “tóm cổ” chúng tôi về nhà an toàn. Tôi tưởng anh sẽ điên tiết quát mắng nhưng Đan chỉ im lặng xem xét vết thương của cả hai và quay sang cõng Zen về trú tại ngôi nhà trên đồi. Từ hôm đó cho đến nay, tôi chưa nghe anh nói thêm một lời nào ngoài việc thường xuyên thăm nom chúng tôi. Vết thương của tôi lành hoàn toàn, kể cả kí ức nhưng Zen thì chưa, đó là kết quả việc anh cố gắng hết sức để tôi không bị va vào đá mà thay vào đó là mình. Mắt anh tối sầm lại.
- Zen! Nghe tôi nói gì không?- Q huơ tay qua lại trước đôi mắt mơ màng của Zen.
- Xin lỗi, Q nhắc lại xem!
- Anh dự định sẽ làm gì khi trở về.
Zen nhoẻn cười thật tươi, anh nháy mắt với Q.
- Yên tâm, rồi đâu lại vào đấy thôi. Trước mắt là việc học của FiFi, tôi muốn cô ấy ổn định trước.
- Em cũng muốn giải quyết chuyện này sớm.
- Anh sẽ ở bên cạnh em. Cố gắng lên cô bé, cả anh và em. Cả Q nữa, cũng như kế hoạch đã lên sẵn rồi, chúng ta cứ thế mà hành động kế tiếp.
Q mỉm cười, cô gật đầu và tiếp nhận thông tin nhanh đến nỗi lập tức nhảy phốc lên xe, chỉ kịp thì thào vào tôi rồi cười rúc rích trước khi vẫy chào cả hai. Tôi thở phào, giờ thì tôi biết con đường mình sắp đi hiện rõ ra như thế nào, cứ như ai đó vẽ ra từ lâu lắm rồi ấy. Mệt mỏi? Ngược lại, tôi thấy vô cùng phấn khích, cảm giác vô định, thiếu ý chí bao lâu nay dường như hoàn toàn biến mất trong tôi.
- Q nói gì với em?
- Bí mật! Ah này, sao anh lại quyết định đến đây, em ngỡ anh giận em nhiều lắm chứ!
- Bí mật!
Tôi nhìn anh, anh nhìn tôi. Cuối cùng chúng tôi phải phì cười vì thái độ ương ngạnh của nhau. Tôi giơ tay xin hàng trước.
- Được rồi, Q có hỏi em về chuyện cái đêm anh với Pim có xảy ra chuyện gì không?
Thật ra Q hỏi tôi liệu có quan tâm đến vấn đề đêm hôm đó giữa Zen và Pim- một cô gái giống tôi. Tôi thú nhận mình cảm thấy ngại khi phải trả lời, tôi ngại vì nếu đặt trường hợp Zen hỏi ngược lại tôi rằng:
- Vậy em có tin anh không?
Ôi trời ơi, tôi biết ngay thế nào anh cũng hỏi vậy mà. Nhưng nói sao cho hợp lí đây, nói rằng tin anh ấy thì tự dối lòng, bởi rõ ràng tôi cũng muốn nghe chính từ miệng anh ấy nói thực hư chuyện đêm hôm đó ra sao. Nhưng nếu nói tôi không tin anh ấy thì thà tôi tự vả vào mặt mình còn hơn.
- Anh muốn em nói thật lòng chứ!
- Tất nhiên rồi.
Tôi đứng tréo chân giả vờ trầm ngâm nhìn xuống đất, miệng lẩm nhẩm gì đó mà đến bản thân tôi cũng chẳng rõ. Cuối cùng tôi ngẩng phắt lên, hít một hơi thật sâu lấy can đảm.
- Được, vậy anh nghe đây. Dù cho giữa chúng ta có hiểu lầm gì, dù cho em có làm sai lỗi gì thì anh cũng không nên làm em tổn thương bằng cách chọn đúng một người giống như em. Em đã rất buồn đó? Vậy thì ai mới là người không tin ai trước hả anh?
Tôi trút hết giận dữ dồn nén bấy lâu- khác với tôi nghĩ, đôi mắt buồn đã làm dấy lên hình ảnh một con sói cô độc- nó ẩn hiện đâu đó khi Zen chợt ngừng đối diện với tôi, thay vào đó anh bắt đầu huy động thế giới vũ trụ bí ẩn đầy ưu tư về một nơi nào đó rất xa. Tôi thấy lòng mình chùng xuống.
- Lúc đó anh nghĩ rằng hóa ra anh không phải người mà em cần, anh chẳng qua chỉ là kẻ thế thân của người khác, điều khó chịu hơn nữa lại là chính kẻ có gương mặt giống mình, trong thâm tâm anh thấy giận dữ tột độ. Chưa bao giờ anh thấy mình thất bại đến như vậy, sự nghiệp xuống dốc đối với anh chẳng qua là thử thách tạm thời nhưng đối với chuyện tình cảm anh lại chẳng thể xác định nó ra làm sao, bởi anh đâu thể một mình suy tính và thay đổi được nó. Em có cần anh không, có yêu mến anh không, anh bỗng chốc chẳng nhận ra được anh đang đứng ở vị trí nào trong em cả, điều đó làm anh chán ghét mình. Nếu nói không tin… đúng… anh đã không tin vào chính anh và cả tình cảm của chúng ta.
- Cho nên anh đã tìm một người thay thế, một người cũng thật giống em…
- Anh…
- Anh đừng nói thêm gì nữa… em hiểu cảm giác đó của anh mà. Ngay lúc phải chứng kiến anh đến với người con gái giống mình, em cảm thấy mình bị tổn thương ghê gớm, cảm giác như chỗ đứng em trong lòng anh dường như rất thấp bé, giống như một lúc vị trí của em bị rũ sạch không còn chút giá trị nào. Em ghét cái cảm giác ấy- chỗ dựa mạnh mẽ bấy lâu của em bỗng chốc vỡ vụn.
Zen chực ôm lấy tôi tựa vào lòng mình. Người anh run lên từng hồi hòa lẫn với tiếng nghẹn ngào không nên lời của con nhỏ tôi.
- Em nhận ra mình rất quý trọng những giây phút có anh bên cạnh, chỉ cần thế này thôi là đủ. Được không anh?
- Vậy em có muốn nghe anh kể lại mọi diễn biến sau khi em rời khỏi nhà anh không?
Tôi gật đầu ngọt xớt.
- Tốt, thế trước tiên trả lời câu hỏi của anh đi, em có tin anh không?
Tôi nín bặt cơn nghẹn ngào. Nói lòng vòng nãy giờ tôi cũng bị anh xỏ mũi dắt về chỗ cũ, về cái khoảng chơi đòn tâm lí tôi có chút thua thiệt với tên “quỷ quyệt” này. Tôi đứng ngay lại để nở nụ cười “giao hữu” với Zen.
- Em tin, tin những gì mà anh sắp sửa nói với em.
Zen nhướn mày, anh trỏ ngón tay vào tôi vẻ đáo để.
- Tối hôm đó, bọn anh…
Anh bỗng phì cười quay mặt đi chỗ khác. Zen lấy điện thoại mở gương soi đưa cho tôi- tôi giật mình- mặt tôi cứng ngắt, nó bạnh ra căng thẳng đến phát nực cười.
- Dẹp anh đi!
- Đùa thôi mà. Nghe nè cô gái bé bỏng, anh chưa làm gì có lỗi với em hết. Được chưa? Pim chỉ tình cờ bị nhốt trong Nhà kho lúc anh thoát được đám truyền thông thì gặp cô ấy, anh dắt cô ấy theo và Pim đi theo nhóm bạn anh ở lại chơi luôn. Hôm em tới đúng lúc cô ấy tắm nhờ thôi. Anh có lỗi vì đã để Pim làm diễn viên bất đắc dĩ. Cô ấy nhờ anh nhắn với em là hãy mau… làm anh vui vẻ trở lại.
Zen lẫn tôi đều tỏ ra ái ngại, hoá ra chúng tôi đã gây phiền lòng cho nhiều người vậy sao. Tôi ngẩn nhìn theo hướng của Zen.
- Còn bí mật của anh?
- Bí mật gì nhỉ?
Zen lơ đãng mà đúng hơn là anh đang đánh trống lảng để tránh câu hỏi của tôi. Tôi vui lòng lặp lại rõ to hơn để anh phải chú ý lắng nghe và thành khẩn. Zen đằng hắng giọng, anh vừa đi vừa nói cứ như thể nói cho mây cho gió chứ không phải dành cho một đối tượng cụ thể đằng sau lưng mình.
- Có một gã “khùng” tốt bụng nói rằng vì không có ai nhận là bạn trai của FiFi nên hắn mặc sức muốn làm gì thì làm. Hắn sẽ an ủi FiFi theo cách riêng bất bình thường của hắn. Sau đó khi “ai đó” chẳng tin hắn dám có những hành động quá mức như hắn nói thì hắn ta lại thông báo tin FiFi bị trầm cảm sau khi được hắn ta “an ủi”. Hắn thấy chán nên mặc kệ. Đáng lí ra, “ai đó” chỉ muốn đến xem thử một lần nếu thực sự không có ai bị trầm cảm sẽ trở về ngay. Chỉ có điều, hình ảnh một cô gái bé nhỏ ngồi thơ thẩn giữa cánh đồng màu nâu xỉn hết ngày này sang ngày khác khiến “ai đó” cảm thấy hối hận và thế là…
Zen ngưng bặt, anh cảm nhận được hơi ấm từ phía sau lưng mình. Tôi không kềm được ôm chầm lấy lưng anh. Tôi yêu mến người con trai này quá đỗi. Anh xoay người lại nhẹ nhàng đặt nụ hôn dài lên môi đứa con gái vừa cố níu lấy chân anh và đang ôm anh tha thiết…
- Xin lỗi, phá ngang giây phút lãng mạn.
Tôi lẫn Zen giật bắn. Đan từ đâu xuất hiện đột ngột ở đúng cái vị trí có thể trực tiếp nhìn vào điểm kết nối cuồng nhiệt giữa hai chúng tôi.
- Tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu, trước khi hai đứa trở về thành phố. Yên tâm, anh không làm gì hư hao đến cậu bạn trai em đâu.
Tôi nhe răng cười lấy lòng Đan nhưng cái sự lấy lòng đó quá lộ liễu nên Đan đã cốc vào đầu tôi đau điến khiến tôi rụt vai lại. Anh đằng hắng.
- Biết bao lâu phải đóng vai ác để bảo vệ cho con em gái ngốc cuối cùng cũng công cốc. Tuy nhiên có lẽ chỉ có cách làm cho em tỉnh lại thì mới chấm dứt được cái kí ức kinh khủng đó.
- Cám ơn “anh hai” đã chăm sóc cho FiFi.- Zen trêu.
- Đừng gọi tôi là anh hai. Mà này, tôi có một chuyện muốn hỏi cậu. Người đàn ông đó không phải bố cậu chứ?
- Em từng thấy mặt bố Zen rồi, không phải.
- Đừng có lanh chanh, ai hỏi em- Đan cóc vào đầu tôi- Hoặc là anh em gì của cậu chứ?
- Tôi là con một.
Zen đáp nhẹ như mây. Nhưng anh vẫn trầm ngâm đôi chút. Đan hừ nhẹ.
- Tôi không muốn con bé này bị thằng đàn ông nào làm nó đau khổ nữa đâu. Tốt nhất, cậu đừng có mối liên hệ gì với gã đó. Nếu không đừng trách tôi.
- Cám ơn anh Đan.
Rồi họ không hề hé môi và cứ sóng đôi đi dần về phía rừng cho đến khi tôi không đủ khả năng nghe được họ nói gì. Tôi có một ông anh yêu quý như thế mà sao tôi không hề hay biết nhỉ? Tôi chắp tay dợm bước, hít một làn gió mát rượi bất chợt thoảng qua, mùi gió hoà lẫn với mùi hương đặc trưng từ cánh đồng hoa buổi sáng sớm thật sảng khoái. Những tia nắng rạng rỡ dần lan rộng khắp vùng NuRuBi. Cánh đồng hoa ánh lên màu nâu đồng tươi tắn buổi sớm còn ươn ướt sương đêm. Con đường còn thấm đẫm dư âm của một đêm mưa dài rỉ rả. Không khí cứ chực se sát bờ vai lại với nhau. Nhưng tôi biết cái cảm giác ấm áp đang dần chiếm ưu thế trong tôi…
Pulo Bear - Gấu Pulo
-
Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear
Côn Đảo có 05 cửa hàng quà lưu niệm uy tín mà bạn một lần nên ghé qua thử nhé. Ngoài các sản phẩm đặc sản mang tính độc quyền hoặc đặc trưng của huyện đảo thì các cửa hàng này cũng có bán sản phẩm quà lưu niệm của thương hiệu Pulo Bear luôn…
-
Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo
Hẳn nhiều khách du lịch đều thắc mắc ngoài Côn Đảo sẽ có những món quà lưu niệm nào có thể dùng làm quà cho người thân, bạn bè, gia đình và đồng nghiệp hoặc chỉ đơn giản là dành tặng bản thân như một cách lưu dấu một nơi mà mình đã từng đặt…
-
Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)
Đây là bài Blog ad sưu tầm tất cả các ảnh trắng đen quý giá ghi lại về cuộc sống, con người, thiên nhiên và những hoạt động đã diễn ra thực sự tại Côn Đảo vào khoảng thập niên 70 - 90. Nguồn do ad tìm kiếm cũng như tổng hợp từ người dân…
- Top 05 các cửa hàng Quà lưu niệm tốt nhất Côn Đảo có bán sản phẩm của thương hiệu Pulo Bear
- Top quà lưu niệm khi du lịch đến Côn Đảo
- Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo (phần 3)
- Pulo Bear – Team nhận tổ chức sự kiện Côn Đảo
- Những band nhạc nam đình đám cực chất hiện nay mà bạn nên biết
#Acoustic Côn Đảo #bài học #Bà Phi Yến #bí ẩn #Chụp ảnh nghệ thuật Côn Đảo #Côn Đảo #Côn Đảo #Phượt Côn Đảo #Du lịch #Du lịch Côn Đảo #dịch vụ tổ chức sự kiện Côn Đảo #Giả tưởng #Hang Đức Mẹ Maria #Hòn Bà #Hòn Bảy Cạnh #Hòn Cau #Hòn Trác #Hòn Tài #Hòn Vung #Ku Anh #Linh vật #lãng mạn #Miếu Bà Phi Yến #Mother Maria's Cave #Móc khóa Pulo Bear #Phượt Côn Đảo #pulobear #Pulo Bear - Gấu Pulo #Pulobear - Gấu Pulo #quà lưu niệm #Quà lưu niệm Côn Đảo #Quà lưu niệm Pulo Bear #quà tặng #Quà tặng Côn Đảo #Quà tặng Gấu Pulo #Quà tặng lưu niệm #Quà tặng móc khóa Pulo Bear #Sáng tác #sưu tầm #Sưu tầm ảnh quý hiếm về Côn Đảo #Thơ sáng tác #tips #Tiểu thuyết #Tiểu thuyết giả tưởng #Truyện ngắn #Tượng trưng